Chào mọi người, em là Nguyễn Hồng Hải, 18 tuổi. Em làm sinh trắc vân tay cách đây một năm và vừa rồi mới hoàn thành kì thi tốt nghiệp THPT Quốc gia.
Không hiểu bản thân khiến hướng đi nào của em cũng mông lung
Vào năm lớp 11, em mất phương hướng trong việc chọn ngành khi lên đại học.
Thời gian đó, em có một số lựa chọn ngành nghề nhưng không biết em thật sự phù hợp với hướng nào để gắn bó lâu dài. Em cũng đã thử tham gia bài kiểm tra DISC và tìm hiểu một số ngành.
Tuy nhiên, em không biết rằng những hướng đi này đúng với thế mạnh của mình hay đó chỉ là sở thích nhất thời mà thôi. Vậy nên em quyết định làm sinh trắc vân tay tại trung tâm CAD của anh Trí.
Em có thời gian trải nghiệm để tìm hướng thật sự phù hợp với mình
Sau khi tư vấn, em không đưa ra lựa chọn nghề nghiệp ngay thời điểm đó. Vì em nhận thức rằng tiềm năng của bản thân mở ra nhiều hướng đi, lựa chọn khác nhau. Nên em dành thời gian 1 năm sau tư vấn, trải nghiệm xem đâu là con đường mình thật sự yêu thích dựa trên những ngành nghề phù hợp với tiềm năng của mình.
Trước đây, em không biết mình nên trải nghiệm ở lĩnh vực cụ thể nào. Nhưng dựa vào kết quả phân tích bán cầu não, em biết mình có trí thông minh vận động, tự nhiên, nội tâm và tương tác là cao nhất trong tám loại hình trí thông minh. Từ đó, em có những gợi ý cho các hướng đi sắp tới của mình mà không bị lạc.
Em khoanh vùng được Marketing và Tâm lý học là hai hướng em đang muốn theo đuổi. Và trong 1 năm này, em xoáy sâu và tìm hiểu rất kỹ. Thay vì nghiên cứu tài liệu, em đi lại nhiều hơn và đã có cơ hội thử sức với hai lĩnh vực này.
Từ đó, em càng nhận thức rõ ràng hai ngành này phù hợp với tiềm năng bẩm sinh và mong muốn của em. Vì vậy khi điền nguyện vọng, em rất tự tin với hai hướng mình đang theo đuổi.
Từ một người tự ti, em đã dám đứng lên hát trước toàn trường
Ban đầu, mục tiêu em tham gia là xác định ngành nghề phù hợp với tiềm năng của mình. Tuy nhiên, trong suốt hành trình một năm kể từ khi nhận kết quả tư vấn, em nhận ra rằng nó mang lại nhiều giá trị hơn thế. Em không chỉ biết gợi ý cho định hướng ngành nghề sắp tới mà đồng thời giúp em vượt qua trạng thái chán nản về bản thân.
Em vẫn nhớ thời kỳ cấp 2, đó là thời kỳ tối tăm nhất của em. Lúc đấy, em hoàn toàn cô đơn và không thể kết nối với xã hội. Em trở nên im lặng với mọi người và ngay cả với bố mẹ, em cũng không thể giao tiếp được.
Em sống trong sự cô đơn, như một đứa trẻ tự kỷ tại nhà. Lúc ấy, em rất khó chịu và thậm chí gần như trầm cảm.
Nhưng khi biết rằng trí thông minh tương tác là điểm mạnh nhất trong tám loại hình thông minh. Em vừa bất ngờ và có chút hoài nghi. Vì trước đó em chưa từng nghĩ mình là người hướng ngoại, em lầm lì ít giao tiếp với mọi người xung quanh và chỉ có duy nhất một người bạn trong suốt quãng thời gian đấy.
Nhưng với niềm tin với anh Trí về công nghệ này. Nên em đã cho bản thân cơ hội để bước ra ngoài vùng an toàn, làm những điều trước đây em chưa từng làm. Em bắt đầu đi gặp gỡ, giao lưu nhiều người hơn, em thể hiện mình nhiều hơn. Và điều thú vị là những việc này đúng với tiềm năng nên em càng làm, em càng thấy dễ dàng thực hiện.
Và kết quả là phiên bản Hải của lớp 12 khác hoàn toàn với Hải lớp 10, em dám thể hiện bản thân hơn, em tự tin hơn trong việc giao tiếp với mọi người. Và điều mà trước đây em chưa từng nghĩ tới, em dám đăng ký và hát trước toàn trường.
Từ một cậu bé cảm thấy cô đơn, giờ em có những mối quan hệ rất tốt với mọi người. Em rất vui vì sự thay đổi của bản thân.